|
Tứ Tuyệt Tết Mặt trời như cái bánh xe lăn Một chỗ mà rồi cũng hết năm! Buổi sáng nắng hồng âm ấm gió ... Hoa đào hé nở biết rằng Xuân! Mở cửa nghênh Xuân, đón bạn bè Chưa ai đến cả, nắng xun xoe Vài ba con bướm bay bờ giậu Hoa ấp e dường chưa muốn khoe? Nấu một ấm trà, ba cái chén Mời mình một chén, một, phu quân Còn kia chén úp, chờ quân tử Ai nhỉ buồn ai chưa đón Xuân? Phong tình cổ lục, đưa con mắt Thôi Hộ, người đâu, mất biệt rồi? Kim nhật, khứ niên, đời cát bụi Người xưa cỡi hạc đã rong chơi? Phải chi trước mặt ta đồi núi Ta sẽ đi tìm một gốc mai Ngồi tựa lưng chơi, làm tứ tuyệt Biết đâu cũng được một đôi bài? Hỡi ơi ý đẹp trong lòng sẵn Giấy bút kề bên, tứ nghẹn ngào Ðã mấy mươi năm đời lữ thứ Thơ làm chỉ nói chuyện chiêm bao! |
Nửa Ðêm Trong Vườn Riêng Một Cõi Khi chén rượu, khi cuộc cờ Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên Ng.Du Khi xưa, của những người hiền Khi nay, của những người quên chuyện đời Khi nao, trong cõi con người đời cay đắng mấy, nụ cười vẫn thơm? Thơ từng ôm mặt trời từng hạt... nửa đêm buồn thảng thốt thơ ai đường đi - một bước - dặm dài Quê Hương - nhìn lại - xa ngoài chân mây! Rượu hồng... một giọt, đã say cờ đang dở cuộc nên ray rứt lòng và hoa... Sắc Tức Thị Không và trăng, ơi... chỉ là vòng ảo hư! Tụng hồi Kinh thấy Như Như Rượu - Cờ - Hoa - Nguyệt mong từ thuở xưa tình riêng - con cá lặng lờ tình chung - con nhện giăng tơ... một mình! còn gì để gọi là tin? Quê Hương - Tiếng kẻng cầm canh, chắc còn? Nhớ sao hàng phượng Ngọc Sơn nhớ sao mảng nắng Sài Gòn, hoa me vui chăng nếu có buổi về nhắc bao nhiêu nỗi lòng khuya, đêm này... |
|
Hoa Trôi Bèo Giạt Thơ chuyển thể Ngó lục bình trôi, nghĩ đến hoa Hoa trôi. Bèo giạt. Cõi Người Ta! Phù dung nhất đóa, muôn đời tiếc ... Bèo giạt thiên thu, tội lắm a! Hoa với bèo kia, vui mấy chốc? Mây kìa gió đó, tháng ngày qua... Làm thân con gái như hoa nở Một nụ duyên nằm trong xót xa! Thể lục bát Nhìn Lục Bình nghĩ tới hoa Hoa trôi bèo giạt người ta ở đời Phù dung một đóa giữa trời Hoa trôi bèo giạt buồn ơi cảnh này Hoa trôi bèo giạt đặt bày Mây bay gió thổi mỗi ngày mỗi qua Làm thân con gái như hoa Nụ duyên vừa nở xót xa trong lòng Chuyển Ngũ Ngôn Lục bình trôi nổi xa Nghĩ đến cõi người ta Phù Dung vừa mới đó Ðâu biết chuyện phong ba Hoa trôi bèo giạt mãi Mây gió mấy ngày qua Phận gái như hoa nở Nụ duyên nồng xót xa Song Thất lục bát Nhìn lại khóm lục bình trôi nổi Nghĩ cuộc đời bao nỗi xót xa Phù dung ôi một đóa hoa Hoa trôi bèo giạt nghĩ mà buồn tênh Cơn vui đến đầu ghềnh gió tạt Nghĩ buồn chưa hoa giạt trên sông Làm thân con gái buồn không ? Xe hoa khi đến nhà chồng hết duyên ! Chuyển tám chữ Cứ nhìn tới cảnh hoa trôi bèo giạt Nghĩ cuộc đời phút chốc xót xa thêm Cánh phù dung dù mơn mởn dịu hiền Cảnh trôi dạt nghĩ liên miên lại tủi Cơn vui đó như mây bay gió thổi Như nước trôi bèo dạt nghĩ buồn chưa Thôi thì thôi khăn gói gió cùng mưa Thân phận gái nghĩ cũng vừa tan hải Hát Nói Mưỡu: Lục bình trôi nổi trên sông Nghĩ thôi mình lại trong lòng xót xa Hỏi cùng thiên hạ người ta Phù dung một đóa thật là đáng thương Nói : Yêu đương chăng nữa Phận đàn bà lần lữa tháng ngày qua Buồn trông con nhện mới sa Hoa trôi bèo giạt lòng ta não nùng Nhìn cảnh ấy vô cùng thổn thức Cuộc đời này hữu hạn mà chơi Thôi thì thôi khép mở cánh hoa xinh Trôi nổi mãi cũng hữu hình hữu hoại Lê lết hoài tấm thân hải ngoai Lục bình trôi ái ngại giùm nhau Nỗi niềm nghĩ đến mà đau |
Huệ Thu
Sinh trưởng tại Đà Lạt, học trường Bùi thị Xuân Đà Lạt
Định cư tại Hoa Kỳ từ năm 1980. Hiện sống cùng gia đình tại San Jose, California
Làm thơ từ thời trung học với bút hiệu Trần thị Tiên, Trần Bích Tiên